Có một thứ lòng tốt tình cờ toát ra từ những mẩu phim trên Window Swap. Một cách kín đáo, những người chia sẻ những đoạn phim cửa sổ nhà mình cũng cho người xem – những con người xa lạ – được ghé nhìn vào cuộc sống riêng tư của họ: tiếng bước chân rón rén trên sàn gỗ, tiếng bàn phím lách cách, giọng trẻ con ê a nói chuyện với đồ chơi và tiếng bà mẹ nựng con, một thoáng bàn tay họ mở cánh cửa chớp vừa bị gió đẩy vào…
Nostalgia – When the Past is Sold
In a get-together of my highschool gang, a classmate said that she wwould like to to open a “Cong” (Vietnamese short way for “Communism”) cafe in Saigon and wondered if the idea was possible. What came to my mind at that time was “Excuse me? A communist-styled decorated coffee shop in Saigon? You must be kidding me.”
Mở cửa ra và chạm vào thế giới
Tiếng ếch sau mưa rền vang phấn chấn từ phía công viên nhỏ trên ngõ Hoàng Ngân. Tôi đi về phía công viên. Vỉa hè phủ một lớp bụi vàng confetti của lá me, lá phượng, rồi cánh hoa hoàng yến và hoa phượng. Hoa phượng rụng nguyên bông vẫn còn cứng cáp, tươi màu đỏ cam – những bông nắng hè cứ ánh lên kệ cơn mưa. Tôi đẩy cánh cửa tre mỏng mảnh, đi vào trong công viên. Một cây đại lặng yên vươn những chiếc lá như con mắt hươu dịu dàng nhìn xuống cái ao nhỏ.
Thăm lại thế giới sách tuổi thơ hay là chuyện ngày bé ta đã đọc như thế nào
Lần cuối cùng bạn thấy mình chìm đắm, gần như biến mất trong một cuốn sách là khi nào? Cảm giác đọc say mê như đang bị từ ngữ cuốn đi như thế nào, bạn có nhớ không? Từ “đỏ thắm” có vị gì?
Thinking About Vietnam’s Inferiority Complex From Sim Lim Square
People said: Our culture is now degraded and morality is completely in decay. With this psyche, it is understandable that Vietnamese gravitate towards other peoples as if they are lighthouses amid dark sea, hoping to find an elaborate guide on how to live.” (Dang Hoang Giang, 2015).
Chuyện xây nhà tập thể ở Hà Nội
Ngày nay, những khu tậpthể đã trở nên nhếch nhác với những “chuồng cọp” phình to cũng tỷ lệ với số dânngày càng tăng lên. Thế nhưng, những ngôi nhà tập thể này trong quá khứ đã từnglà biểu tượng của thời kỳ đầu xây dựng xã hội chủ nghĩa.
Quà trong ngõ
Hà Nội còn dăm ba thứ tử tế. Trong đấy thể nào cũng có ngõ. Ngoài đường hấp hoảng xe cộ, ồn ã đô thị hóa, bin đinh lấp lóa nắng chói chang thế nào không biết, vào ngõ chỉ có mát rượi. Và nếu rẽ vào một ngõ trên phố, thế nào cũng tìm thấy vài hàng quà. Mà cũng không hiểu vì sao các hàng quà trong ngõ rất hay bán cháo sườn.
Học lại từ đầu cách nhìn thế giới và vì sao tôi vẽ
Khi tôi vẽ, vạn vật như được khảm xà cừ; có một cầu vồng nho nhỏ xung quanh những vật tầm thường nhất. Chiếc đồng hồ nhựa trên giá sách, cây hương thảo chết khô trên ban công nhà bạn, cây cột tạc chữ Chăm trong bảo tàng Quy Nhơn; tất cả đều tồn tại, đều đáng giá, đáng nhìn, đáng lưu giữ.
Sketches and the idea of “Home”
My life these days feels quiet. No trips, no busy fieldwork and deadlines, these are summer days of solitude and quiet joy of doing exactly what I like: sketch, write, read, listen to podcast, think and read some more. This time feels like a moment last year when I was sitting in my Pleiku studio, watching the sweet Highland sunset riping outside my window; I’m slowly savouring the feeling of being at home – being myself, doing what I like, savouring what I love.
I capture nature
..as metaphors for my moods