Why do we recoil at the thought of death?
Why does death have to be about us?
Outside of our own flesh, isn’t death so very quotidien? Death is a part of us, caused by us, invisible to us.
Category: Nhìn Ngắm / Contemplating our worlds
‘Travelling’ inside a friend’s home through sketch
To draw someone’s home is to experience their different manifestations, all of which stemmed from the same DNA. Strips of dried grapefruit peel hanging under the stove scent the air with a fresh, slightly bitter fragrance; an old coriander soap bar that you bought in the last Tet slowly perfumes clothes in the wardrobe; a jar of bergamot oil sprinkles zesty notes in the bedroom…
Suy nghĩ tầm phào nhân dịp đến chơi nhà bạn
Vẽ nhà một ai đó là cảm nhận những dạng thức khác nhau của họ trong một vương quốc đồ đạc đủ thứ muôn hình vạn trạng nhưng đều được ươm mầm từ cùng một DNA thống nhất. Những dải vỏ bưởi khô treo trên bếp thơm man mát thoảng chút đắng; bánh xà phòng hương mùi già của Đồn Điền mua từ Tết chậm rãi ướp hương trong tủ quần áo; mấy thanh quế ủ hơi ấm trong chiếc lọ sành bầu bĩnh…
Những niềm vui yên tĩnh
Nơi đây thu thập niềm vui. Những niềm vui giản dị, yên tĩnh, một mình…nhưng không vì thế mà nhỏ bé
The stories of abandoned objects
What do you see when looking at objects that you no longer touch?
I see life’s artifacts, the beginnings of who I am today, the old shells of who I used to be and sometimes, glimpses of a world in the past. I feel like an archeologist when examining old objects – excavating memories, following traces to spin out the history of my family and myself.
On windows
There is an accidental kindness in the Window Swap’s videos. In a subtle way, people who share videos of their window view are also allowing viewers – strangers to them – an intimate glimpse into their private life: their footsteps on their squeaky wooden floor, the clickety-clack of their keyboard, their child babbling to his toy, their hand opening the shutter slammed shut by the wind, the small round bathtub they made with wood and painted blue, embraced by the thick vegetation in their garden.
Bàn về cửa sổ
Có một thứ lòng tốt tình cờ toát ra từ những mẩu phim trên Window Swap. Một cách kín đáo, những người chia sẻ những đoạn phim cửa sổ nhà mình cũng cho người xem – những con người xa lạ – được ghé nhìn vào cuộc sống riêng tư của họ: tiếng bước chân rón rén trên sàn gỗ, tiếng bàn phím lách cách, giọng trẻ con ê a nói chuyện với đồ chơi và tiếng bà mẹ nựng con, một thoáng bàn tay họ mở cánh cửa chớp vừa bị gió đẩy vào…
Mở cửa ra và chạm vào thế giới
Tiếng ếch sau mưa rền vang phấn chấn từ phía công viên nhỏ trên ngõ Hoàng Ngân. Tôi đi về phía công viên. Vỉa hè phủ một lớp bụi vàng confetti của lá me, lá phượng, rồi cánh hoa hoàng yến và hoa phượng. Hoa phượng rụng nguyên bông vẫn còn cứng cáp, tươi màu đỏ cam – những bông nắng hè cứ ánh lên kệ cơn mưa. Tôi đẩy cánh cửa tre mỏng mảnh, đi vào trong công viên. Một cây đại lặng yên vươn những chiếc lá như con mắt hươu dịu dàng nhìn xuống cái ao nhỏ.
Thăm lại thế giới sách tuổi thơ hay là chuyện ngày bé ta đã đọc như thế nào
Lần cuối cùng bạn thấy mình chìm đắm, gần như biến mất trong một cuốn sách là khi nào? Cảm giác đọc say mê như đang bị từ ngữ cuốn đi như thế nào, bạn có nhớ không? Từ “đỏ thắm” có vị gì?
Học lại từ đầu cách nhìn thế giới và vì sao tôi vẽ
Khi tôi vẽ, vạn vật như được khảm xà cừ; có một cầu vồng nho nhỏ xung quanh những vật tầm thường nhất. Chiếc đồng hồ nhựa trên giá sách, cây hương thảo chết khô trên ban công nhà bạn, cây cột tạc chữ Chăm trong bảo tàng Quy Nhơn; tất cả đều tồn tại, đều đáng giá, đáng nhìn, đáng lưu giữ.